Tôi cũng chẳng biết ai là người hạnh phúc nhất lúc đó - người chồng khi tặng hoa hay người vợ khi nhận quà...
Đó là buổi chiều Giáng sinh, nhưng tôi vẫn còn phải làm việc. ánh sáng duy nhất chiếu vào lòng tôi lúc đó là cây thông Noel lấp lánh trong phòng chờ khám và món quà của chàng trai tôi đang hẹn hò - một bó hồng đỏ thân dài.
Khi tôi đang dọn dẹp phòng khám trước khi ra về, anh bảo vệ bước phòng và nói rằng có người đang năn nỉ xin gặp tôi. Đó là một người mẹ trẻ gầy gò, chị bế đứa con mới sinh trên tay, em bé đang ngủ say, miệng ngậm cái với núm vú cao su màu hồng. Người mẹ trẻ dụt dè giải thích với tôi rằng, người ta sắp đưa chồng cô, một tù nhân ở trại cải huấn tới đây để khám bệnh. Cô ấy nói cô ấy chưa có dịp tới thăm chồng trong tù và anh ta cũng chưa được nhìn mặt con trai. Cô ấy xin tôi hãy cho cha đứa trẻ được ngồi cùng tại phòng đợi lâu chừng nào có thể trước khi tôi khám cho anh ta. Tôi nghĩ tới cuộc hẹn sắp tới với chủ nhân của bó hồng thân dài, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Chỉ một lúc sau, người đàn ông đó đã tới, bị khoá tay và hai người lính đi cùng. Khuôn mặt mệt mỏi của người phụ nữ sáng bừng lên như cây thông Noel nhỏ khi được ngồi cạnh chồng mình trong phòng đợi. Tôi đứng ngoài lặng lẽ nhìn họ cười, họ khóc và chuyền tay nhau bế ẵm đứa con.
Gần một giờ sau, tôi gọi người chồng vào phòng khám. Trong khi tôi khám cho anh ta, hai người lính gác đứng ngoài cửa. Bệnh nhân của tôi dường như là một người hiền lành và cam chịu. Tôi cố gắng để cho anh ta cảm thấy thoải mái nhất.
Trước khi tiễn anh ta ra cửa, tôi đã chúc anh ta Giáng sinh vui vẻ - một điều hình như không thích hợp với một người phải quay trở lại nhà tù. Anh ta đã mỉm cười và cám ơn tôi. Anh ta nói rằng rất buồn vì chẳng thể làm điều gì cho vợ mình nhân dịp Giáng sinh. Và ngay lúc đó, tôi đã nảy ra một ý tưởng tuyệt vời: Những cành hồng thân dài sẽ là món quà tuyệt vời sưởi ấm những trái tim gia đình nhỏ bé ấy.
Tôi sẽ chẳng bao giờ quên khuôn mặt của họ khi người tù đưa tặng vợ bó hồng thân dài tuyệt đẹp. Tôi cũng chẳng biết ai là người hạnh phúc nhất lúc đó - người chồng khi tặng hoa, người vợ khi nhận quà, hay tôi, người bác sĩ có cơ hội được chia sẻ khoảnh khắc đặc biệt đó.
Lenora P. Rutledge